Ngũ Dục Là Gốc Rể Của Khổ Đau
NGŨ DỤC LÀ GÌ?
Trong cuộc sống của con người, có thể nói không thứ gì lôi cuốn bằng sắc đẹp, tiền tài, ăn uống và ngủ nghỉ. Năm món dục lạc này này trong cho nhà Phật gọi là ngũ dục. Trên đời này dù là người thế gian hay người tu theo pháp xuất thế gian thì ngũ dục cũng là một chướng ngại lớn trong đời sống cũng như trên bước đường hành đạo.
Hình ảnh : nguồn internet.
Ngũ dục có thể là phước nhưng cũng có thể là họa.
Đối với người đời, nếu quá mê đắm trong ngũ dục mà không lượng được sức mình thì nhất định trước sau gì cũng rước họa vào thân. Bởi với người đời, tiền bạc ai mà không tham, danh vọng địa vị ai mà không muốn, ăn ngon mặc đẹp, chăn êm nệm ấm,…tất cả những thứ đó đều rất hấp dẫn. Khi con người chúng ta chưa có những thứ đó, chúng ta thường dốc hết sức để đi tìm. Nhưng khi có rồi thì con người lại tham ô đắm chìm trong đó. Khi bị cuốn vào vòng xoáy của ngũ dục, con người hoàn toàn không có lối ra. Chúng ta luẩn quẩn một đời đi tìm kiếm cửa vào và cửa ra cho ngũ dục, để rồi khổ đau bất hạnh lại tiếp tục xoay vòng khổ đau bất hạnh, chúng ta khó mà thoát ra được.
Tuy nhiên, chúng ta nên hiểu một cách đúng đắn về ngũ dục. Ngũ dục là quả phước riêng của con người, không phải bất kỳ ai muốn có tiền tài, danh vọng, vợ đẹp, con ngoan thì cũng đều có được, nếu không có phước đức, không có một lối sống lành mạnh thì dù chúng ta có muốn thì muôn đời vẫn không có được. Nếu chúng ta cố gắng để có được ngũ dục cho bằng được thì không khéo chúng ta lại vướng vào con đường phạm pháp. Nhưng nếu ngũ dục này là do phước đức kiếp trước của ta tạo nên mà kiếp này ta không lo tu hành, cứ đấm chìm trong đó mà thụ hưởng thì ngũ dục mà ta có được trong kiếp này chính là con đường đưa ta đến diệt vong.
Hình ảnh : nguồn internet.
Đức Phật từng dạy chúng ta rằng, nếu chúng ta cố gắng giữ gìn một giới một cách nghiêm túc, đồng thời siêng làm lành thì tương lai chúng ta sẽ được sinh ra từ những đóa sen thức bảo ở thế giới tây phương cực lạc – một nơi mà thế giới hoàn toàn thuần khiết, không có ngũ dục, không có những thứ khiến tâm chúng ta bị đảo loạn, không có những điều khiến chúng ta phải sân si. Tuy nhiên, thật khó để một người có thể giữ gìn một giới một cách nghiêm túc hoàn toàn, mặc dù trong tâm chúng ta luôn muốn giữ giới nhưng sự thật thì chúng ta chỉ giữ gìn được một nửa, một nửa còn lại dù chúng ta có cố cách mấy cũng không đạt được.